Lại là một buổi sáng sớm, đêm vừa mới có mưa nhỏ khiến mặt đất trơn trượt, rất nhiều lá rụng bị gió thổi xuống.
Nữ tử trên giường trở mình, nàng theo bản năng vùi đầu vào trong ngực người bên cạnh.
“A Linh, tỉnh rồi sao.”
Nam nhân nhẹ giọng gọi, hắn chọc khiến nữ tử hơi bất mãn.
“Hôm nay là mùng hai tháng chín, sinh thần Hoàng hậu nương nương, chúng ta phải vào cung dự tiệc.”
Nguyệt Linh kêu rên, nàng giơ tay che lỗ tai lại.
Trong mắt Lục Tu Lương tràn đầy bất đắc dĩ, nói đến cùng cũng trách hắn.
Thôi, tiếp tục ngủ đi, trong cung xin phép qua là được, cũng không phải là đại sự gì.
Nam nhân ôm nàng và để cho nàng tiếp tục ngủ thêm lần nữa.
Đột nhiên, Phó Nguyệt Linh mở mắt ra, nàng lật chăn ra ngồi dậy, bộ dáng hoảng sợ, “Đã đến giờ nào rồi?”
“Giờ Thìn.”
“Muộn rồi.”
Nàng trèo vượt qua cơ thể của nam nhân để nhảy ra khỏi giường, cuống quýt lấy y phục mặc.
Lục Tu Lương sợ tới mức tim ngừng đập chốc lát, một tay ngăn ngang người để ôm nàng trở về.
“Giày cũng không mang, ngồi đây!”
Nguyệt Linh nhìn mặt lạnh của hắn thì chậm rãi đáp một tiếng, nhịn không được thúc giục phu quân, một bên còn oán giận, “Đều do chàng làm hôm nay thiếp dậy muộn!”
“Đều là lỗi của ta.”
“Đi trễ Hoàng hậu nương nương sẽ tức giận chứ?”
“Không, ta đã thông báo trước.”
Nguyệt Linh im lặng, nàng có một loại dự cảm không tốt, “Chàng thông báo trước thế nào?”
Lục Tu Lương giúp nàng mặc y phục xong thì thản nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-trong-sinh-ta-dem-phu-quan-sung-tan-troi/61782/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.