Một tiếng rắc rắc, nàng chậm rãi tỉnh lại.
Còn chưa mở mắt ra, cánh tay bên hông liền siết chặt.
“Phu quân…”
“Ừm.”
Nguyệt Linh mở mắt ra, vừa ngủ dậy nên ánh mắt mông lung.
Lục Tu Lương đang chống tay lên đầu nằm bên cạnh nàng, hắn dịu dàng nhìn thê tử.
Mèo con cọ cọ vào lồng ngực hắn, lẩm bẩm: “Không biết tiết chế…”
Cả người nàng bủn rủn, eo mỏi chân đau, quả nhiên là không biết mệt mỏi, nhưng nàng thật sự có chút chịu không nổi.
Một khi một nam nhân này đã hànhh động quả thật quá đáng sợ.
“Là thể lực của nàng quá kém, không bằng từ ngày mai, nàng theo ta tập thể dục buổi sáng.”
Mỗi ngày khi trời chưa sáng, hắn đều thức dậy luyện võ, nhưng khi đó còn quá sớm, hắn luyến tiếc nàng dậy sớm, nói như vậy chỉ là để trêu chọc nàng mà thôi.
Nguyệt Linh quả nhiên nổi giận, nàng bất ngờ mở mắt ra, ai oán nhìn hắn, hừ nhẹ một tiếng rồi đỡ thắt lưng trở mình.
Hành động này trong lòng nam nhân, hắn cười khẽ lại ôm người từ sau lưng.
Sát gần nhau, tất cả xúc cảm đều rõ ràng chân thật.
“…”
Hắn ở bên tai nàng, nhẹ nhàng nói, “Đừng lộn xộn.”
“Ừm.”
Nguyệt Linh hít thở sâu, cả người nàng cứng ngắc không nhúc nhích.
Nàng không lộn xộn, nhưng có người thì không.
Sự thật một lần nữa chứng minh lời nói của nam nhân không thể tin tưởng.
Sau khi thành hôn, Lục Tu Lương không chỉ không ẩn nhẫn kiềm chế nữa, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, một ngày lại hơn một ngày.
Năng lượng của hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-trong-sinh-ta-dem-phu-quan-sung-tan-troi/61788/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.