Cuộc sống sau thất tịch trôi qua rất nhanh, mỗi ngày Nguyệt Linh ở trong nhà không có việc gì làm, tẩu tẩu Lý Dung sinh cho nàng một tiểu chất tử. Trong thời gian Nguyệt Linh chuyên tâm chờ gả, nàng luôn đùa giỡn tiểu oa nhi.
Đã đến cuối mùa hè, ban ngày ánh sáng mặt trời chói mắt, sóng nhiệt từng đợt ập đến, cả ngày Phó Nguyệt Linh đều buồn ngủ.
Gần đây Thẩm thị bận đến chân không chạm đất, ngoại trừ nha hoàn bà tử trong nhà, Lục Tu Lương còn thêm rất nhiều nhân thủ, cuối cùng cũng chuẩn bị thỏa đáng trước đại hôn.
“Tuy nói cả ngày ta ngóng trông con xuất giá, nhưng ngày này càng gần, trong lòng ta lại thấy luyến tiếc.”
Thẩm thị một bên lau nước mắt, một bên dỗ dành tôn tử.
“Nương, sau khi ta thành thân con sẽ thường xuyên trở về thăm người!”
Thẩm thị không đồng ý nhìn nàng một cái, “Tuy nói Tu Lương sủng ái con, nhưng con cũng không thể quá đáng.”
Suốt ngày chạy về nhà mẹ đẻ, điều này còn là thể thống gì chứ.
Phó Nguyệt Linh tự đắc nâng cằm lên, “Cũng là do con định đoạt, cho dù mỗi ngày con đều muốn ở lại chỗ này thì huynh ấy cũng không dám nói một chữ không, còn có thể chuẩn bị thỏa đáng tất cả cho con.”
Thẩm thị nhìn bộ dáng này của nàng thì hoàn toàn yên tâm.
Được đặt trong lòng bàn tay, được sủng ái thì vĩnh viễn không sợ hãi, nữ nhi có thể sống hạnh phúc, bà làm nương cũng không cầu gì nữa.
Đêm trước đại hôn, Lục Tu Lương không kiềm chế được, hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-trong-sinh-ta-dem-phu-quan-sung-tan-troi/61791/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.