Trở lại Lục phủ, Lục Tu Lương ôm người xông vào phòng ngủ, hắn nhẹ nhàng đặt nàng lên giường.
Nam nhân đi nhanh đến hô hấp cũng không ổn định.
Nàng trốn trong lòng hắn, có thể cảm nhận được thân thể hắn đang căng thẳng, tim đập cực nhanh.
Hắn bình tĩnh cởi áo choàng của mình ra.
“Công tử, đại phu đến rồi.”
“Không, ta sẽ tự mình xem.”
Lục Thất đưa hòm thuốc qua rồi dẫn đại phu ra cửa.
Nguyệt Linh mở to hai mắt, nàng lắp bắp nói: “Huynh, huynh…”
Cửa phòng đóng lại.
Nam nhân di chuyển nhẹ nhàng, bàn tay của hắn nâng bàn chân của nàng lên rồi cởi giày cho nàng.
Nguyệt Linh co rụt lại, nàng ủy khuất nói: “Đau…”
Ánh mắt Lục Tu Lương càng tối, trong lòng thô bạo muốn áp chế không được.
Cởi giày và vớ của nàng ra đã thấy cổ chân bầm tím xuất hiện trong tầm mắt.
Làn da vốn trắng nõn giờ phút này sưng đỏ không chịu nổi, Lục Tu Lương nâng chân nàng trầm mặc thật lâu.
Bầu không khí ngưng trệ, Nguyệt Linh cảm nhận được lửa giận của nam nhân.
Nàng nhỏ giọng nói: “Tướng quân…”
Hắn không nói gì mà mở hòm thuốc ra, động tác thuần thục bôi thuốc cho nàng.
Ngón tay run rẩy nhẹ nhàng khi chạm vào vết thương của nàng, yết hầu lăn lên lại lăn xuống.
Hắn không bao giờ để nàng chịu đựng những ấm ức như vậy.
Không bao giờ.
Cẩn thận uống thuốc xong hắn mới thở phào nhẹ nhõm, giọng nói khàn khàn, “Hãy để ta xem những nơi khác trên cơ thể nàng.”
Nguyệt Linh khẽ cắn môi dưới, thần sắc do dự.
“Để ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sau-trong-sinh-ta-dem-phu-quan-sung-tan-troi/61794/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.