Thịnh Đằng Vi không còn nhớ rõ mình đã rời khỏi sân thi đấu cùng với Trì Hoài Dã như thế nào nữa. Trong tâm trí cô chỉ còn đọng lại khoảnh khắc anh tiến đến giữa đám đông ồn ào, nâng khuôn mặt cô lên bằng đôi bàn tay ấm áp và không chút do dự, anh cúi xuống hôn cô. Ngay trước mặt tất cả mọi người. Trong tích tắc ấy, thế giới xung quanh như biến mất, chỉ còn lại hơi thở của anh gần kề với mùi hương gỗ mun trầm ấm áp quen thuộc. Cô thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng từng nhịp đập loạn xạ của trái tim mình và sức nóng đang lan tỏa trên gương mặt. Thịnh Đằng Vi khép hờ đôi mắt, hàng mi dài khẽ run như cánh bướm trong gió. Trái tim cô đập liên hồi như tiếng trống thúc giục. Sau nụ hôn dường như kéo dài vô tận ấy, Trì Hoài Dã mới buông cô ra. Anh dịu dàng ***** mái tóc cô rồi ôm cô vào lòng, thì thầm bên tai: “Tất cả những điều này đều vì em cả đấy.” Thịnh Đằng Vi ngẩn ngơ hồi lâu trước khi được anh dắt tay rời khỏi sân thi đấu. Ngồi trên ghế phụ của xe, cô vẫn chưa thể bình tâm trở lại. Trước bao nhiêu người như vậy, anh đã hôn cô một cách táo bạo đến thế, phải chăng đây là cách anh muốn công khai mối quan hệ của họ với mọi người? Thật xấu hổ quá, giờ ai cũng nghĩ họ đang yêu nhau mất. Trì Hoài Dã vừa lái xe ra khỏi bãi đỗ thì Chu Thanh đã đứng chờ sẵn. Anh ta vốn đi nhờ xe của Hà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-huong-hong-cu-cu-mieu/2790277/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.