Chiếc điện thoại cũ kỹ của Thịnh Đằng Vi đặt trên sofa bỗng đổ chuông. Cô đẩy nhẹ Trì Hoài Dã, ra hiệu cho anh dừng lại. Trì Hoài Dã khựng người trong thoáng chốc, rời khỏi môi cô trong giây lát, tiến sát thêm một chút rồi mới chậm rãi buông ra. Anh nhìn đôi mắt cô vẫn còn ánh lên nụ cười nhạt. Thịnh Đằng Vi rời khỏi vòng tay anh, với lấy điện thoại trên sofa và mở WeChat lên để nghe tin nhắn thoại. Đó là tin nhắn thoại từ khách hàng tên được lưu là cô Tô . Khi vừa mở tin nhắn, tiếng trò chuyện và cười đùa của một cặp đôi vang lên, có vẻ như họ đang rất vui vẻ vì điều gì đó. Thịnh Đằng Vi không kìm được mỉm cười khi nghe thấy tiếng cười nói từ đầu dây bên kia. Dường như họ nhận ra tin nhắn đã được mở, nên ngừng trò chuyện và cô Tô lên tiếng trước: “Chị Đằng Vi à, anh xã em với em vừa lên máy bay, trưa nay sẽ đến Yên Thành. Tối nay chị có thời gian không, ra ngoài ăn cơm cùng tụi em nhé?” Thịnh Đằng Vi dừng lại một chút, thoát khỏi WeChat để xem lịch. Cô mới nhận ra đã là giữa tháng 11, thời gian hẹn với họ đến nhanh quá. “Chị sợ là phải để hai người về tay không rồi, dạo này chị bận công việc ở cửa hàng quá.” Thịnh Đằng Vi đáp. Sau vụ lùm xùm với Thịnh Bội Già, cô tạm thời không muốn quay về căn biệt thự cổ kia. Nghĩ đến căn biệt thự, trong đầu cô chợt lóe lên hình ảnh cửa hàng của cô bị Thịnh Bội
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-huong-hong-cu-cu-mieu/2790311/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.