Bữa tối trôi qua vui vẻ. Cả bốn người nói chuyện đến độ quên cả thời gian, dù đôi khi Tô Úc vẫn phải cố gắng duy trì không khí và tìm chủ đề trò chuyện. May mắn là với nghề tiếp thị, cô luôn dễ dàng tìm ra đủ loại đề tài để nói. Thịnh Đằng Vi rút một tờ khăn giấy lau miệng, tiện tay đẩy hộp khăn về phía Tô Úc. Tô Úc mỉm cười cảm ơn cô. Uống xong tách trà giải ngấy, Tô Úc khoác chiếc áo vắt trên lưng ghế vào, nhìn đồng hồ rồi ngước mắt nhìn Thịnh Đằng Vi và Trì Hoài Dã ngồi đối diện. “Còn sớm,hai người có biết quán rượu nào yên tĩnh thoải mái không? Giới thiệu cho em.” Cô hỏi, rồi nói thêm: “Quán lần trước thì thôi, có vẻ na ná nhau lắm.” Thịnh Đằng Vi đang định gợi ý đến quán bar của Trì Hoài Dã, nhưng anh đã nhanh hơn cô một bước: “Tôi vừa mở một quán bar, nếu hai người không chê thì qua đó ngồi chơi?” Tô Úc liếc nhìn Thẩm Diễn như để xin ý kiến. Anh mỉm cười: “Em muốn đi thì cứ đi.” Tối nay quán “Đêm không ngộ” đang có buổi nhạc acoustic. Vừa đẩy cánh cửa gỗ bước vào, Tô Úc đã bị nội thất bên trong thu hút. Phong cách trang trí kiểu Hồng Kông, ánh đèn vàng ấm dịu, nhạc Quảng Đông nhẹ nhàng tình cảm, khiến cô như được đưa trở về những năm 80- 90, cảm xúc dâng trào trong lòng. “Quán bar của anh trông đẹp thật đấy.” Tô Úc vừa nắm tay Thẩm Diễn bước xuống cầu thang, vừa nói với Trì Hoài Dã đang đi phía sau. Ở Hải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/say-huong-hong-cu-cu-mieu/2790312/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.