*Mọi người sẽ bị phạt khi làm điều xấu.
Trời ơi!
Hạ Úc Huân bị sốc khi nghe một tiếng bảo bối thân yêu, thiếu chút nữa hồn bay phách lạc.
“Em… em… xin lỗi xin lỗi! Tối qua em say rượu…”
Trời ơi! Tối qua rốt cuộc cô đã gọi hắn là gì?
Hạ Húc Huân đã hoàn toàn tỉnh táo, buồn bực cố gắng nhích ra xa hắn một chút, nhưng bất lực vì cả người bị hắn ràng buộc, không thể di chuyển.
“Tối qua, em gọi tôi là người đẹp…” Âu Minh Hiên nói vào tai cô, giọng điệu có nghiến răng.
Trời ơi, cô thực sự trêu đùa học trưởng!
Hạ Úc Huân hận không thể đào một cái hố chôn mình “Xin lỗi xin lỗi! Thất lễ rồi! Em không hề cố ý! Trừ chuyện đó ra, tối qua em… có làm gì khác không?”
Cô vừa nói vừa cúi đầu xem quần áo của mình trong chăn, phát hiện quần áo được thay mới, tâm trí đột nhiên trở nên lộn xộn.
AAA! Cô rốt cuộc cuộc đã làm điều gì khủng khiếp rồi?
Đêm qua cô đã uống say và nhảy múa trong quán bar, tại sao sáng sớm tỉnh lại lại nằm cùng trên một chiếc giường với học trưởng?
Thế giới này thật kì ảo…
“Có chuyện gì?” Âu Minh Hiên ngây thơ hỏi.
Rõ ràng biết cô vừa hỏi gì, hắn lại giả vờ không biết.
“Chính là… chính là… chúng ta có hay không… có… cái đó…” âm thanh của Hạ Úc Huân bé dần.
Âu Minh Hiên Thở dài, làm ra dáng vẻ bừng tỉnh, sau đó nói với giọng điệu nặng nề “Hôm qua tôi đến quán bar, tình cờ gặp em say khướt, tôi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/se-co-mot-ngay-em-thich-toi/473622/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.