- Holmes !Buổi sáng hôm đó, tôi đang đứng bên cạnh cửa sổ căn phòng của chúng tôi ở đường Baker.- Holmes! Tôi gọi lại một lần nữa - một người điên đang đi dạo ngoài đường.
Thật là một cảnh đáng buồn.
Đáng lẽ người ta không nên để ông ta đi như thế...Holmes uể oải rời khỏi ghế bành, tiến đến cửa sổ, nhìn xuống.
Lúc bấy giờ là tháng hai, không khí lạnh giá.
Dưới ánh mặt trời yếu ớt của mùa đông, lớp tuyết rơi xuống đêm qua vẫn sáng lấp lánh, trắng xóa và trơn trợt.
Con đường vắng ngắt, duy nhất chỉ có một người đàn ông...Ông ta khoảng năm mươi tuổi, thân hình cao lớn, vạm vỡ, dáng dấp có vẻ uy nghiêm trong bộ y phục màu sẫm sang trọng với chiếc áo rơ đanh gót đen, chiếc nón mới toanh, đôi ghệt sạch bóng và quần tây dài đúng mốt, nhưng trong lúc này cái phong cách uy nghiêm đã biến mất! Ông ta vừa chạy vừa nhảy như một người điên, hai tay huơ lên xuống loạn xạ, cái đầu lắc qua lắc lại và gương mặt nhăn nhó một cách thảm hại.- Chuyện gì đã xảy đến cho ông ta? Dường như ông ta đang tìm số nhà? - Tôi nói.-Ông ta sẽ đến đây! - Holmes đáp.
Vừa xoa hai bàn tay vào nhau.-Đến đây à?-Phải ông ta đến gặp tôi để nhờ giải quyết một vấn đề khó khăn.
Nhìn những triệu chứng của ông ta là tôi biết ngay.
Đấy, bạn thấy chưa, tôi nói có sai đâu?Thật vậy, người đàn ông đó lao mình đến trước cửa nhà chúng tôi: ông ta giật giây chuông mạnh đến nỗi tiếng reo ầm ĩ khắp nhà.Một lát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sherlock-holmes-toan-tap/1389971/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.