Một sáng sớm tháng tư năm 1883, vừa thức giấc, tôi đã thấy Sherlock Holmes, ăn mặc tề chỉnh đứng bên đầu giường mình.
Lệ thường, anh hay dậy muộn; mà theo đồng hồ lúc này chỉ mới 7 giờ 15.
Tôi ngước nhìn anh, hơi ngạc nhiên.
ánh mắt tôi cũng thoáng vẻ bực dọc, vì chính tôi cũng quen dậy muộn.Tôi lấy làm tiếc là đã đánh thức anh dậy, Holmes nóiCó chuyện gì thế? Hoả hoạn à?Không, có một thân chủ đang chờ.
Một tiểu thư trẻ đang thảng thốt lo âu và khẩn khoản xin gặp tôi.
Cô ấy hiện ngồi đợi dưới phòng khách.
Khi những tiểu thư trẻ dám băng qua thành phố vào lúc mới rạng sáng như thế này và dám đánh thức những người chưa quen biết dậy, thì chắc hẳn họ phải gặp chuyện gì đó rất đáng lo.
Vụ này có lẽ rất thú vị, đáng cho anh ghi chép, nên tôi tin chắc, anh sẽ muốn theo dõi ngay từ đầu.
Tôi nghĩ nên đánh thức anh, để anh khỏi bỏ lỡ một dịp may.ồ, anh bạn vàng, tôi không đời nào chịu để lỡ một dịp may, vì bất cứ lý do gì.Tôi hối hả mặc quần áo, và chỉ vài phút sau đã theo chân bạn tôi xuống phòng khách.
Cô tiểu thư mặc bộ quần áo đen, gương mặt khuất sau một tấm mạng nhỏ thó, đang ngồi bên cửa sổ, cô vội đứng ngay dậy khi chúng tôi bước vào.- Chào tiểu thư, - Holmes niềm nở - tôi là Sherlock Holmes.
Còn đây là bạn tôi, bác sĩ Watson.
Tiểu thư có thể trò chuyện với anh ấy cởi mở, như với chính tôi.
à, rất mừng là bà Hudson đã tinh ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sherlock-holmes-toan-tap/1389973/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.