Người phụ nữ sụt sùi lao về phía Olivia, nàng dịu dàng vòng tay quanh người cô ta đẩy vào phòng.
Olivia trao cô gái đang thổn thức cho Bailey.
“Này!” gã đàn ông hét lên. “Đó là vợ tôi.”
Nén tiếng thở dài, Olivia quay ra cửa. Nàng không định đôi co, nhưng những cuộc cãi cọ vợ chồng không phải những cuộc ẩu đả hợp tình hợp lý. Nàng biết sự xung đột luôn tạo nên bất lợi lớn cho phụ nữ. Hôn nhân sắp đặt như thế, trao tất cả quyền lực cho đàn ông.
Nhưng điều đó không có nghĩa rằng người vợ chẳng bao giờ cư xử ngu ngốc. Lúc này nàng lấy làm ngờ tình huống chính là như thế. Tuy nhiên, người ta không thể quay lưng lại với một người phụ nữ đang gặp tai họa.
Nàng căm ghét những cuộc cãi vã vợ chồng.
Nàng ban tặng gã đàn ông một nụ cười ngất ngây. Gã lùi lại một bước.
“Vợ anh có vẻ đang hoảng hốt thất thần,” nàng lên tiếng.
“Phải nói là loạn trí mới đúng,” gã nói. “Cô ta...”
“Tôi nghe rồi,” nàng chặn lời. “Tôi nghĩ cả thị trấn này ai cũng nghe thấy cả rồi. Nói thẳng nhé, tôi nghĩ lẽ ra anh có thể giải quyết chuyện này một cách khôn ngoan hơn. Nếu là anh, tôi sẽ bỏ đi và nghĩ ra một kế hoạch tuyệt hơn. Tỉnh rượu hẳn sẽ là một khởi đầu hay.”
“Tôi đâu có say,” gã gầm gừ. “Và tôi sẽ không để cho đàn bà điều khiển.”
“Trông bộ dạng của anh không được đẹp mắt cho lắm,” nàng vui vẻ châm biếm.
“Tôi cóc quan tâm! Cô đưa cô ta ra đây ngay!”
Hắn ngả người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/si-me-va-lieu-linh/405923/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.