La Chẩn khẽ cau mày, “Ngươi thường mời người khác uống rượu, tiêu tiền? Còn đi một vòng?”
“Đúng, đúng, đúng, bọn họ nói muốn cùng Chi Tâm làm bằng hữu, Chi Tâm thích bằng hữu, mời bằng hữu uống rượu. Nhưng, nhưng khi Chi Hành vừa xuất hiện, bọn họ đều bỏ chạy hết…”
Mặt La Chẩn nghiêm túc, “Ngươi muốn ta cùng ngươi làm bằng hữu, cũng phải hứa với ta một điều kiện.”
“Điều kiện?”
“Nếu ngươi không hứa với ta, thì bằng hữu này không nên làm.”
Lương Chi Tâm giống như một chú chó lớn, vừa nhảy vừa gật đầu không ngừng, “Hứa, hứa, hứa, hứa, hứa mà! Chi Tâm hứa với Trân nhi! Trân nhi, làm bằng hữu, nhất định phải làm bằng hữu với Chi Tâm nha, Chi Tâm thích ngươi…”
Đứa ngốc này, rốt cuộc có hiểu chữ “Thích” này là không thể tùy tiện nói hay không? “Ngươi sau này, không được tùy tiện mời người khác đến tửu lâu ăn cơm uống rượu nữa.”
“Vậy…”
“Không đồng ý sao?” Mắt đẹp chợt híp lại.
“Hứa mà, hứa mà, hứa mà, hứa mà, nhưng là…”
“Nhưng là như thế nào?”
“Chi Tâm muốn cùng Trân nhi ăn cơm uống rượu, Chi Tâm muốn cùng Trân nhi làm bằng hữu!”
Theo dõi miệng hắn toàn tâm toàn ý xoắn xoắn ngón tay, La Chẩn bật cười, “Đứa ngốc, bạn tốt không nhất định phải ăn cơm uống rượu đâu. Nghe nói Vạn Uyển Thành có rất nhiều nơi vui lắm, ngươi dẫn ta đi xem một chút được không?”
“Được, được. Chi Tâm mang Trân nhi đến Bách Thảo Viên có được không? Chi Hành đang ở đó chế thuốc, nơi đó có thật là nhiều thuốc, rất nhiều thúc thúc bá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/si-tuong-cong/30461/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.