“Ôi vãi, con xe này cũng phải đáng giá một trăm bảy mươi tỷ ấy nhỉ.
”
“Tôi thấy một trăm bảy mươi tỷ chưa chắc đã mua nổi đâu.
”
“Đây là xe phụ huynh nhà ai thế nhỉ? Ngầu ghê!”
“Ngầu không thể tả được ấy chứ, có khi đây là chiếc xe ngầu nhất của phụ huynh trường Ngự Bi ấy chứ.
”
Lúc này Thẩm Lãng đã dẫn theo Thi Thanh Thanh đi vào văn phòng làm việc của hiệu trưởng
Hiệu trưởng Lục Kiệt nhiệt tình tiếp đón Thẩm Lãng.
“Mời Cậu Lãng ngồi, tôi đã làm thủ tục nhập học xong hết rồi, hôm nay cậu có thể dẫn em gái di học được rồi, em nó được phân vào lớp cùng tuổi tốt nhất.
” khuôn mặt Lục Kiệt tươi cười nói với Thẩm Lãng.
“Hiệu suất làm việc của ông cũng tạm được đấy.
” Thẩm Lãng gật đầu.
Đã nói hôm nay sẽ vào học, không có việc làm lỡ dở, Thẩm Lãng rất vừa ý với biểu hiện của Lục Kiệt.
“Chuyện cậu Lãng căn dặn chúng tôi sẽ cố gắng hết sức nhanh chóng đi làm, à phải rồi, có chuyện này tôi không hiểu lắm, tại sao cậu và em gái cậu không cùng họ vậy?” Lục Kiệt hỏi.
“Lắm chuyện! Đây là việc ông nên hỏi sao, ông chỉ cần làm tốt việc của mình là được, những việc khác ông không cần phải hỏi!” Thẩm Lãng đột nhiên nổi cáu.
“Vâng, vâng thưa cậu Lãng, tôi không hỏi nữa, không hỏi nữa, bây giờ tôi dẫn cậu và em gái đến lớp nhảy của toà dạy học.
Lớp nhảy tương đương với lớp chọn trong trường tiểu học, năng lực của giáo viên cũng là tốt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-dai-gia/50176/chuong-556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.