Đan Nhi mặc dù biết võ công, nhưng trước mặt Chu Mỵ Nhi, nếu thản nhiên ngồi trong lòng Trần Tiểu Cửu, lại có mỗi nỗi sợ hãi khiếp đảm trong lòng, khó chịu như thể mình là kẻ thứ ba, cướp lấy tình lang của Chu Mỵ Nhi.
Xét đến cùng, Đan Nhi và Song Nhi đã được Chu gia thu nạp bao nhiêu năm nay, trong lòng nàng luôn cảm thấy Chu gia có ơn với mình, hôm nay ngược lại, lại đi cướp người đàn ông của Chu Mỵ Nhi, nàng cảm thấy lo lắng vô cùng.
Đan Nhi bị Chu Mỵ Nhi ấn ngồi trên lòng Trần Tiểu Cửu, hai má ửng đỏ, không dám nhìn vào mắt Chu Mỵ Nhi, tim đập thình thịch, giống như là sự căng thẳng của việc yêu đương vụng trộm.
Thình lình, đôi móng vuốt của Trần Tiểu Cửu lướt qua lưng, vòng quanh tấm lưng mềm mại của mình.
- Ngươi làm gì vậy?
Đan Nhi vội vàng nhảy lên, đá một cái vào đùi Trần Tiểu Cửu:
- Ngươi thật không biết xấu hổ, đừng có lợi dụng ta.
Trần Tiểu Cửu thấy bất đắc dĩ, cô nàng này, mặt còn non quá, sau này phải dạy dỗ cẩn thận.
Đan Nhi xoay người muốn bỏ chạy, Chu Mỵ Nhi lại kéo cánh tay nàng, cười dịu dàng nói:
- Đan Nhi, cô còn có gì mà ngại ngùng chứ? Ta đã nhìn ra quan hệ giữa hai người rồi, cô còn giả bộ làm gì nữa?
- Nhị tiểu thư..tôi…tôi không phải…
Đan Nhi đỏ mặt, giống như là đuối lý.
Chu Mỵ Nhi kéo tay Đan Nhi, ngồi bên cạnh Trần Tiểu Cửu, bĩu môi nói:
- Cô không cần xấu hổ, cũng không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/686586/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.