Thạch Đầu Trù thấy Trần Tiểu Cửu trong lúc kích động, lỡ miệng đáp lời, trong lòng vô cùng vui sướng, vội vàng dùng sức nháy mắt với Ngô An, thúc giục y ném ra gánh nặng chí mạng.
Ngô An nhận được tín hiệu từ Thạch Đầu Trù, hung hăng vỗ lên bàn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Trần công tử, cũng chỉ là nói mạnh miệng, cược lớn rồi, nhìn huynh chắc cũng không có gan này.
Trần Tiểu Cửu đang lúc cao hứng, vành tai đỏ bừng, cả người run rẩy:
- Xấu! Tên họ Ngô kia, ngươi nói cược cái gì? Ta theo đến cùng.
Hắn vừa tức giận, đến hai chữ "công tử" cũng nuốt mất rồi.
Ngô An chỉ vào Trần Tiểu Cửu, cất cao giọng nói:
- Ta dùng sòng bạc Như Ý của Thạch công tử làm tiền đặt cược, huynh dùng thủy vận của huynh làm tiền đặt cược, chúng ta một ván phân thắng bại, huynh có dám không?
Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người rồi…
Tiền cược này cũng quá lớn rồi chăng? Đâu phải là đánh bạc? Rõ ràng là đang liều mạng mà?
Đôi mắt của Thạch Đầu Trù không hề chớp mà gắt gao nhìn Trần Tiểu Cửu, tên này gian trá xảo quyệt, không thể không đề phòng, y muốn thông qua phản ứng và sắc mặt của Trần Tiểu Cửu để quyết định diễn biến của sự tình.
Ngàn vạn lần không thể rơi vào cạm bẫy của tên tiểu tử này.
- Huynh… huynh nói cái gì?
Trần Tiểu Cửu ngây người ra, không kìm nổi mà lui về sau một bước, sắc mặt thay đổi có chút khó nhìn, cánh tay ở phía trong tay áo khẽ run
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/686635/chuong-672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.