Trần Tiểu Cửu cười rất quỷ dị:
- Phan huynh, ta lại hỏi huynh, tên Ngô An này tuy là kỹ thuật phi phàm, thủ pháp xuất chúng, không thể khinh thường nhưng đầu óc của y, so với Thạch Đầu Trù thì thế nào?
Phan Tường cười rất bất đắc dĩ:
- Thằng nhãi Thạch Đầu Trù bí hiểm xảo quyệt, ngoại trừ Tiểu Cửu huynh có thể khống chế y chặt chẽ, còn có ai có thể thắng được y chứ?
Ta tức!
Tiểu tử nhà ngươi rốt cuộc là khen ngợi ta hay là làm tổn thương ta?
Trần Tiểu Cửu có chút nghẹn lời, lại nói:
- Tên Ngô An khí chất không tồi, thân phận không rõ nhưng trên người có một luồng ngạo khí, xem ra không phải người bình thường, lần này đến sòng bạc Phan thị làm rối, nhất định là Thạch Đầu Trù âm thầm sai khiến.
Phan Tường liên tục gật đầu:
- Ta cũng đâu phải thằng ngốc, còn có thể không nhận ra điều này sao? Nhưng… điều này với chuyện huynh vừa nói có quan hệ gì chứ?
Trần Tiểu Cửu nói:
- Thạch Đầu Trù sai Ngô An đến phá rối, chưa hề nghĩ đến chuyện ta sẽ xuất hiện ở trong này, nhưng bây giờ thì khác rồi, ta xuất hiện ở sòng bạc, còn bị Ngô An làm cho thua đến thảm hại, tức giận đến mức chửi bậy, còn hẹn ngày mai lại đấu, thế này thì hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của Thạch Đầu Trù rồi.
Phan Tường cười khổ nói:
- Vậy thì sao chứ? Thạch Đầu Trù đối với huynh hận đến tận xương tủy, có thể hung hăng giẫm huynh một lần, vô cùng hả giận, sao có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/686636/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.