Kỷ Đức làm sao nghĩ đến nữ tử một thân hắc y, dịu dàng như nước lại trong nháy mắt liền thay đổi mặt sắc, bảo kiếm liền lóe hàn quang đột ngột vắt ngang cổ ông ta?
Xem dáng vẻ hung ác kia, chỉ sợ một lời không hợp, sẽ giết mình giống như làm thịt heo!
Cô nàng này, so với tiểu bảo bối của mình, tính tình sao lại khác xa như vậy?
Ông ta lau mồ hôi lạnh trên cổ, ổn định tâm thần, liên tục chắp tay nói:
- Tiểu cô nương, đừng kích động như vậy, có câu là quân tử động khẩu không động thủ, chúng ta hảo hảo nói chuyện, hảo hảo nói chuyện!
- Hảo hảo nói cái rắm!
Đan Nhi rõ ràng là không chấp nhận lời nói này, rung thanh bảo kiếm một cái, thái độ hung dữ nói:
- Ta làm sao là quân tử? Rõ ràng là một tiểu nữ tử, cho nên phải động thủ động cước đối với ngươi? Ngươi ăn nói bừa bãi, ô ngôn uế ngữ, bản tiểu nữ tử rất tức giận, mau mở cái miệng thối của ngươi ra, để ta cắt lưỡi ngươi.
- Nữ hiệp tha mạng!
Kỷ Đức thật sự là sợ hãi , hai chân run rẩy liền hướng về Trần Tiểu Cửu xin giúp đỡ. Ánh mắt thật đáng thương.
Trần Tiểu Cửu đang giả bộ đứng đắn, trong lòng lại cười ngặt nghẽo: Đan Nhi làm bảo tiêu thật là giống, không ngờ lại làm Kỷ Đức sợ tới mức cả người run lên, không tồi! Quả thực không tồi!
- Đan Nhi , chớ có vô lễ!
Trần Tiểu Cửu giả vờ răn dạy Đan Nhi một tiếng, gỡ thanh bảo kiếm ra, đem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/686754/chuong-585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.