- Ngộ Năng, ngươi và Tiểu lục tử đều bị trọng thương, chỉ để ý bảo vệ tốt hai vị tiểu muội muội kia thôi, còn mấy tên chá má rác rưởi này, mình Tiểu Cửu ta là đủ rồi!
Vẻ mặt Trần Tiểu Cửu rất thoải mái, thản nhiên, nghêng đón đám ác ôn này.
- Tiểu Cửu, vết thương nhẹ không đáng lo ngại, làm sao ta có thể nhâm tâm để mình ngươi đánh với hơn chục tên chó săn này chứ?
Chu Ngộ Năng có chút nghĩa khí nói.
Trần Tiểu Cửu nghe vậy trong lòng thấy rất ấm áp, đang định khuyên Ngộ Năng không cần phải tỏ ra mạnh mẽ vậy đâu, nhưng đưa mắt đảo qua thì thấy tên mập chết tiệt này đã lui về phía sau từ lâu rồi! đảm đương trọng trách bảo vệ mỹ nhân!
Cái tên mập chết tiệt, nói thì có vẻ ghê gớm lắm, còn làm thì chẳng ra đâu cả, ta khinh bỉ ngươi!
Trong đôi mắt Trần Tiểu Cửu lộ vẻ lạnh lùng tức giận, nhìn chằm chằm vào đám chó săn, hít thở sâu, rồi hầm hừ nói:
- Không sợ chết thì lao lên đây, Cửu gia ta một chưởng đánh bại từng thằng một! nếu không tin, hừ… thì cứ thử xem!
Đám chó săn này nghe xong, đưa mắt nhìn nhau, rồi nở nụ cười đầy âm trầm!
Một tên gia đinh văn nhân nhu nhược, không ngờ đám phong ngôn loạn ngữ với hơn chục gã đàn ông như lang như sói này, đúng là không thể tưởng tượng!
Sự tự tin và dũng khí của hắn rốt cuộc đến từ đâu chứ?
- Các huynh đệ, đợ ta lên trước, các ngươi đứng xem rồi lường trận, xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/687095/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.