Thôi Châu Bình không ngờ tên này mang cả chuyện "hoa cúc" nói thẳng ra như vậy, đột nhiên căng thẳng, đổ mồ hôi hột. Tên Thôi Tư Quý mông cong, thất thần chạy đến bẩm báo về thân phận của mấy người. Thôi Châu Bình biết được rằng những người này làm vậy cũng chỉ là phô trương thanh thế, nên nhanh chóng đổi thái độ, vênh mặt hất hàm hỏi:
- Ngươi chỉ là một tên phu xe của Chu gia, thân phận ti tiện, mà dám đường đường chính chính cùng ta luận đạo lý sách vở cái gì, thật không biết lượng sức!
Chu Mỵ Nhi bước ra, mặt nghiêm nghị nói:
- Thôi công tử thân là người đọc sách, mà lại ăn nói vô lễ như vậy, dám cả gan bất kính với tam chưởng quầy chi nhánh phía tây của Chu gia ta.
Trần Tiểu Cửu nghe thấy Chu Mỵ Nhi bênh vực mình, trong lòng hồi hộp, thấy nàng khi tức giận lại đẹp hơn rất nhiều, lạnh lùng như một vầng trăng cô độc nhưng cũng đầy khí chất thanh cao. Trần Tiểu Cửu thấy nàng đẹp mê hồn nhìn chăm chú không hề rời mắt.
Tên thư đồng xinh đẹp nhìn thấy dáng vẻ quyến rũ của Nhị tiểu thư , mắt cũng ánh lên sự thán phục, nàng ta hết nhìn Chu Mỵ Nhi rồi lại đến Trần Tiểu Cửu, xem xét kĩ lưỡng không biết muốn tìm kiếm điều gì ở hai người.
- Tam chưởng quầy?
Thôi Châu Bình ngạc nhiên khi nhìn thấy vẻ quyến rũ, xinh đẹp của Chu Mỵ Nhi, nổi cơn ham muốn, vội vàng chạy đến bên nàng xun xoe nói:
- Mỵ Nhi đến từ lúc nào vậy, lâu rồi không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-cap-gia-dinh/687243/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.