Trong đầu Lâm Lam vẫn còn chút băn khoăn về việc sinh con, tuy đã đồng ý với bà nội rồi, nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị vững tâm lí, thậm chí mối quan hệ của cô và Diêm Quân Lệnh vẫn chưa rõ là có thể tiếp tục duy trì hay không.
“Nghĩ gì mà say sưa vậy?” Diêm Quân Lệnh đang hôn nồng nhiệt, mà cô gái nhỏ bên cạnh lại ngẩn người, anh vẫn chưa thỏa mãn liền bế thốc cô lên chiếc giường màu đỏ.
“Chúng ta thật sự phải có con sao?” Lâm Lam hồi tâm lại, nhìn chằm chằm vào đôi mắt Diêm Quân Lệnh hỏi.
“Em nghĩ sao?” Làn da cô vốn dĩ trắng nõn, càng sáng như ngọc nhờ nền đỏ rực rỡ này, khuôn mặt nhỏ nhắn thuần khiết như tranh điêu khắc, đẹp đến mức ai cũng muốn tiếp cận, câu nói ấy cũng vô cùng mập mờ.
“Em chưa nghĩ tới.” Cô cảm thấy mất tự nhiên trước ánh mắt háo hức của anh, đôi mắt hướng xuống dưới không muốn nhìn vào người đàn ông này.
Nhưng bộ dạng e thẹn đó, càng làm cho ham muốn chinh phục của Diêm Quân Lệnh mạnh mẽ hơn, đưa bàn tay giữ chặt khuôn mặt nhỏ nhắn đặc biệt xinh đẹp: “Em chưa nghĩ kỹ sao lại dám hứa với bà nội?”
“Em...”
“Em làm sao hả, bây giờ hối hận đã muộn rồi.” Trong lúc nói, anh tranh thủ cởi áo của cô, người đẹp bên cạnh, không sinh con thì không thể làm chút chuyện gì khác sao?
“Nhưng mà...”
“Không nhưng gì hết, bà nội và mọi người đang ở bên ngoài.” Lâm Lam muốn nói là tuy cô đã hứa với bà nội, nhưng không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-mau-hang-dau/1294208/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.