Lâm Lam từ phòng trang điểm trở ra thì bắt gặp ánh mắt lo lắng của Tăng Tuyết, “Không sao chứ?”
“Không sao.” Lâm Lam gật gật đầu, nhìn quanh hội trường, mọi người đều trang điểm nhẹ nhàng, tiếp đó bắt đầu tập dượt, có không ít phóng viên tới, đều vây quanh mấy người mẫu đang hot gần đây để phỏng vấn.
“Kia không phải Lâm Lam sao?” cũng không biết ai hô lên, bỗng nhiên phóng viên xôn xao toàn bộ chạy tới trước mặt Lâm Lam.
Tăng Tuyết bị cảnh này làm cho hoảng sợ, vội vàng đứng chặn trước mặ Lâm Lam. Lộc Tam và Vương đại cảnh giác nhìn qua, Lâm Lam vội dùng ánh mắt ra hiệu đừng manh động.
Nếu như bị phóng viên chụp được cô một người mẫu mới nổi, mà thuê hai vệ sĩ bên cạnh bảo vệ, chắc chắn sẽ bị chỉ trích là mắc bệnh ngôi sao. Nền móng hiện giờ của Lâm Lam chưa vững chắc, chỉ cần gió lay ngọn cỏ là rơi xuống.
Nghề người mẫu so với nghề diễn viên sự cạnh tranh còn khốc liệt hơn nhiều. Bởi vì tài nguyên có hạn, mọi người có thể giành được đều là mấy thứ đó, nếu có một người nổi tiếng thì tất nhiên sẽ lu mờ hết những người còn lại. Sóng sau xô sóng trước, sóng trước bị giam chết trong bãi cát là chuyện hiển nhiên.
Lâm Lam nắm chặt tay Tăng Tuyết, nhẹ nhàng đẩy Tăng Tuyết lùi lại phía sau cô, mỉm cười nhìn tất cả đám phóng viên. Từ trước tới nay, đám người truyền thông này đối với cô không thể coi là tình bạn hữu nghị được.
“Cô Lâm cô có biết chuyện một ngôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sieu-mau-hang-dau/1294521/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.