Tại quân doanh thú nhân ở cứ điểm Hồng Lưu , trướng bồng đẹp đẽ .
Giờ phút này, Diệp Tường cảm giác toàn thân không thoải mái, ân, đương nhiên rồi, cứ thử thay đổi là ngươi xem , có ai muốn bị một tên thú nhân to lớn như con gấu cứ nhìn chằm vào ngươi không, hừm, tạm thời thì chưa biết xưng hô ,xét theo hình dáng thì cứ gọi hắn là Bạch Hùng đi .Gã này có một cái đầu không giống người thường , lông trắng thuần chủng, thân ột thước rưỡi gì đó, một thân bạch sắc áo choàng mặc trên người, mặc vào người nên chẳng thể nhìn ra là cái gì cả, trên trán có chỗ lông tơ nhìn như huyết hồng sắc, điểm ấy chính là chỗ nổi bật quái dị nhất mà Diệp Tường nhận ra.
“Các ngươi là dong binh đến Hồng Lưu kiếm miếng cơm ăn thật sao ?” Đầu Hùng có chút quái dị hỏi thăm, rõ ràng hắn đang hoài nghi Diệp Tường chỉ là lấy cái cớ để che dấu mà thôi.
“Đương nhiên!” Diệp Tường vẫn cẩn thận trưng ra bộ dáng đứng đắn, gật đầu xác nhận, Lôi Khắc Tư cùng Diane Lâm đứng bên cạnh hắn thì trầm mặc không nói lời nào, đương nhiên Javier cùng mấy vị quan viên hộ tống đáy lòng đều không thoải mái, nhưng cũng không dám có ý kiến ý cò gì, không cần nghĩ cũng biết là đang tùy thời tính toán chuẩn bị chạy trốn.
“Hừ hừ!” Bạch Hùng tế tự có chút cười lạnh vài tiếng, “Hóa ra là ngươi coi thường chỉ số thông minh của bọn ta, ngươi cho tất cả chúng ta đều là lũ nhược trí sao?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-hoa-cuong-y-tai-di-gioi/1598973/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.