**Dịch: Tiểu Thiên Kim**Đào Tử mơ màng tỉnh giấc nhưng không mở mắt mà duỗi chân ngắn nhỏ sang hai bên đá nhẹ để thăm dò.
Bé thấy không có người liền biết là baba đã rời giường rồi.
Trở mình một cái, giống như một tiểu mao trùng nhắm chặt hai mắt nhúc nha nhúc nhính trên giường.
Một lúc sau mới vươn mình ngồi dậy mơ mơ màng màng dụi mắt kêu baba.
Hà Tứ Hải đang giặt quần áo bên ngoài nghe giọng của Đào Tử liền đi vào.
“Dậy rồi sao, để baba mặc quần áo cho con.
”“Không muốn, để con tự mặc được.
”“Được không đấy? Đào Tử thật giỏi nha.
” Hà Tứ Hải cười nói.
Sau đó cầm quần áo hôm nay đưa cho bé.
Một cái quần dài bảy phân và một cái áo ngắn tay.
Bởi vì phải đến công trường nên bình thường Hà Tứ Hải đều không cho bé mặc váy.
Vừa bụi vừa dơ nên mặc quần sẽ tiện hơn.
Nhìn Đào Tử vụng về mặc quần áo, Hà Tứ Hải cũng không hỗ trợ mà muốn nuôi dưỡng cho bé tính cách tự lập.
, tuy rằng so với những đứa trẻ khác cùng độ tuổi thì năng lực tự lập của Đào Tử đã khá mạnh rồi.
Thế nhưng Hà Tứ Hải vẫn muốn rèn cho bé tính cách chuyện của mình thì mình tự làm.
Hà Tứ Hải phơi quần áo xong thì thấy Đào Tử ôm con gà béo đồ chơi từ trong nhà đi ra.
“Baba lấy kem đánh răng rồi, con đánh răng rửa mặt trước đi.
” Hà Tứ Hải liếc mắt nói.
“Baba, con muốn tết tóc.
” Đào Tử bỗng nhiên nói.
“Ồ, tóc con dài ra rồi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-hoat-binh-thuong-cua-mot-nhan-loai-binh-thuong/1416998/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.