Tề Nhạc dở khóc dở cười nói:
- Nha đầu kia, không được ăn nói lung tung đấy, chị Nguyệt Quan không phải bạn gái của anh. Nàng là bạn gái của anh trai bạn gái anh đấy.
- Như vậy không xuôi rồi. Anh à, chẳng lẽ chị Nguyệt Quan xinh đẹp như vậy anh còn chướng mắt sao? Lúc nào thì dẫn em đi gặp chị dâu đây.
Trong nội tâm Tề Nhạc thầm nghĩ, em cũng biết là không xuôi à, nếu như em gái của mình mà biết mình không chỉ có một bạn gái thì không biết nói gì mình đây? Nói:
- Về sau có cơ hội a.
Tề Oánh Oánh đi mau hai bước chặn trước mặt Tề Nhạc, đột nhiên xoay người nghiêm mặt nói:
- Anh, anh có thể thẳng thắn nói cho em biết có phải anh đi làm chuyện nguy hiểm không?
Tề Nhạc sững sờ, nói:
- Vì cái gì hỏi như vậy?
Tề Oánh Oánh nói:
- Vừa rồi lúc dùng cơm anh có nói với em nếu như anh còn có thể trở về sẽ mang em đi Phố Quỹ ăn vặt. Ý của anh có phải rất nguy hiểm hay không? Cha đã nói cho em biết anh không phải là người bình thường, em cũng từng thấy qua rồi. Anh à, chuyện này quá nguy hiểm rồi! Anh không đi không được sao?
Tề Nhạc đi đến trước ôm vai Tề Oánh Oánh, nói:
- Có đôi khi có một số việc em không thể không làm. Chờ em lớn lên anh sẽ nói cho em biết có được không. Yên tâm đi vừa rồi anh chỉ nói sai lời thôi. Sẽ không có chuyện không gặp lại đâu, em đừng nói với cha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/sinh-tieu-thu-ho-than/1685626/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.