"Thầy Lupin là giáo sư Phòng chống Nghệ thuật hắc ám tốt nhất mà em từng gặp được."
———
Cuối buổi học độc dược, Snape vẫn không buông tha cho Neville mà trừ Gryffindor năm điểm và châm chọc khiêu khích vài câu rồi mới thả bọn họ ra ngoài.
Dọc đường đi Ron vẫn luôn mắng Snape, mãi cho đến khi cậu nhìn thấy Hermione hớt hơ hớt hải chạy tới từ dưới chân cầu thang.
Ron khó tin mà nhướng mày, bắt đầu nhìn quanh với vẻ ngờ vực.
"Vừa rồi bồ vẫn đi phía sau bọn mình, sao chớp mắt cái đã ở dưới tầng rồi?"
Hermione lườm cậu một cái, đống sách trong túi đã sắp làm căng rách lớp vải đáng thương rồi.
"Bởi vì mình bỗng nhớ ra mình cần đi lấy ít đồ."
Nhíu mày nhìn quyển sách vĩ đại mà Hermione đang ôm, giọng nói của Ron càng thêm vẻ hoang mang: "Bồ cầm nhiều sách giáo khoa như thế làm gì? Hôm nay rõ ràng chỉ có môn Độc dược và Phòng chống Nghệ thuật hắc ám thôi mà."
Hermione ậm ờ đáp lại một tiếng, rồi dứt khoát bỏ bọn họ lại đi nhanh về phía đại sảnh đường.
Ron nhìn về phía Harry với vẻ nghiêm túc: "Bồ có cảm thấy cô ấy đang gạt tụi mình một số việc không?"
Harry ấp úng.
Trên thực tế thì bất kể là lúc này hay tương lai, Hermione đều có chuyện gạt Ron.
Nghĩ thế Harry bỗng thấy lòng áy náy, đối với người bạn thân có một cô bạn gái thông minh và mạnh mẽ của mình.
Buổi chiều là tiết học Phòng chống Nghệ thuật hắc ám đầu tiên của họ trong học kỳ này.
Harry cũng chờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/snarry-fanfic-hy-vong-giua-nhung-ke-tay/2145805/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.