Chiến lực cấp cao không có toàn lực xuất chiến, quân đoàn phía dưới bởi vì
nguyên nhân phối hợp không ăn ý, không chỉ không có thể phát huy ra được
hiệu quả vốn có, ngược lại bởi vì mất đi sự kiềm chế của chiến lực cấp cao, dẫn
đến những thần quan cấp thấp phía dưới thương vong càng nghiêm trọng hơn.
Dưới sự bất đắc dĩ, Romir chỉ có thể dùng danh nghĩa của Người Gác Cổng
Luân Hồi đương thời mà hạ lệnh thổi lên kèn lệnh Luân Hồi.
Đây có lẽ là một lá bài tẩy cuối cùng của Luân Hồi Thần Giáo, tác dụng lúc đầu
của nó hẳn là để bảo vệ Luân Hồi Cốc, là một hàng phòng ngự cuối cùng của
trung tâm Luân Hồi Thần Giáo.
Luân Hồi Cốc là một hòn đảo chiếm diện tích cực lớn, nhưng khu vực sinh sống
của các tín đồ bên trong nếu so sánh tương đối với diện tích cả hòn đảo này mà
nói cũng chỉ chiếm một phần rất nhỏ.
Tiếng kèn thổi lên, trong hang động, khe hở, mây mù, đầm lầy của từng khu
vực, những nơi không thể nào thám hiểm, xuất hiện tiếng vang.
Phía nam, có một đội binh sĩ xương khô đang sắp xếp đội ngũ chỉnh tề mà tiến
đến, trong đoàn quân xương khô, có một bộ xương màu đen thể trạng rất lớn,
một bộ xương màu tím và ba bộ xương của người khổng lồ phía trên có đầy phù
văn.
Phía bắc, có một bầy vong hồn lang thang tới, trên người bọn chúng tản ra oán
niệm nồng nặc cực kỳ, càng có một bầy linh hồn gần như có thực thể đang được
một vong hồn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1095086/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.