Đường Lệ: "Ông lặp lại lần nữa?"
Deron: "Chủ ta là ông nội ta! "
Đường Lệ vừa bực mình vừa buồn cười nói: "Ông kích động đến mức não bị
hỏng rồi à?”
Deron lắc đầu: "Ta cực kỳ tỉnh táo."
"Kia rốt cuộc ai là ông nội của ai?"
"Sao ta dám được."
Đường Lệ hiểu rõ, gật gật đầu, xoay người, lấy đồ uống từ trong hộc ra, sau khi
bỏ thêm đá vào thì uống một ngụm lớn.
Deron im lặng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhịn không được đưa tay
trùm lên trên cửa sổ xe, muốn chạm vào thế giới này một chút, nhìn xem rốt
cuộc nó có chân thực hay không.
Thấy cái bộ dáng này của Deron, Đường Lệ nói: "Ông có thể bóp ta."
"Không bóp, không nỡ."
"Không sao, dù gì cũng ở trong mơ."
"Trong mơ cũng không nỡ."
"Ngày mai sẽ phải chết rồi, nếu không bóp sẽ không có cơ hội."
"Ha ha ha...”
Deron bỗng nhiên cười.
"Sao vậy, vui đến nỗi váng đầu?”
"Cũng không phải bởi vì chuyện này, mà là nhớ tới lúc tuổi trẻ mới quen bà,
nghĩ rằng nếu có thể cưới được bà thì cho dù ngay hôm sau chết cũng cam tâm
tình nguyện."
"Phi, lão già.”
Muri đang đánh xe, khóe miệng mỉm cười, hắn rất thích loại không khí gia đình
này, bất kể là nhà Inmerais vẫn là nhà Guman, hắn đều thích, bởi vì bản thân
hắn không có được.
Nhưng mà, thời gian gặp mặt và an ủi nhau sau cùng luôn luôn ngắn ngủi, dù là
Muri đã cố gắng khống chế tốc độ xe, vẫn đến trước thời gian tập hợp quy định.
Xe ngữa dừng lại trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-13-pho-mink/1100827/chuong-3186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.