Cố Lăng, đại doanh của quân Hán.
Đại tướng Phàn Khoái hớn hở đi vào trung quân đại trướng, bẩm báo với Hán vương Lưu Bang đang ngồi uống rượu giải sầu:
- Đại vương, khoái mã đến báo, Hán Tín đại phá quân Sở, giết hơn tám mươi ngàn tên, Hạng Vũ chỉ còn cách dẫn hai trăm ngàn tàn quân lui về giữ đại doanh. Lương vương Bành Việt, Cửu Giang vương Anh Bố, cùng với Lưu Cổ, Chu Ân cũng đã dẫn quân đuổi tới chiến trường, quân Sở xong rồi!.
- Ồ?
Lưu Bang đưa chén rượu lên làm một ngụm, ngạc nhiên nói,
- Quân Sở thất bại nhanh như vậy sao?
- Vâng, bại rồi!
Phàn Khoái gật đầu mạnh một cái, nói,
- Tên tiểu tử Hàn Tín này thật là biết đánh, mẹ kiếp đánh hay lắm!
- Biết rồi, ngươi lui xuống đi.
Lưu Bang phất tay ra hiệu cho Phàn Khoái lui xuống, rồi một mình ngồi trầm ngâm rất lâu.
Hai mưu sỹ Trương Lương, Trần Bình đang ngồi tiếp rượu bên cạnh cũng hiểu ý ngậm miệng không nói lời nào. Bọn họ đều là người tinh ý, đương nhiên đoán được lúc này trong lòng Lưu Bang đang rất buồn bực. Ngẫm cũng đúng thôi, Lưu Bang đích thân dẫn theo hai trăm ngàn quân Hán đuổi đánh một trăm ngàn quân Sở, ngược lại bị quân Sở đánh cho thất bại nặng nề, còn suýt nữa bị toàn quân bị tiêu diệt.
Nhưng Hàn Tín thì sao? Y dẫn theo có bốn trăm ngàn quân Tề, vừa mới đuổi đến chiến trường, còn chưa kịp thở, đã đánh tan quân Sở, còn giết được hơn tám mươi ngàn tên. Đem so sánh với nhau thì thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-han-tranh-ba/783870/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.