Sở Cảnh lúc đầu cũng không để câu nói thích của Gia Tháp vào lòng.
Cuộc sống vẫn tiếp tục trôi qua như vậy, ban ngày anh ra ngoài làm việc, vì chỉ tiêu cuối năm mà hao hết miệng lưỡi với khách hàng, còn Gia Tháp ở nhà xem phim, thỉnh thoảng làm những công việc nhà mà anh giao phó trước khi rời đi.
Sở Cảnh không biết Gia Tháp hiểu bao nhiêu về những bộ phim, nhưng mỗi khi anh mở cửa, dù bộ phim đang chiếu đến cảnh nào, Gia Tháp luôn đứng ở cửa chào đón anh.
Ánh đèn ở hành lang chiếu sáng thân hình Gia Tháp, xúc tu xoắn xuýt rọi bóng mờ xuống sàn.
"Quần áo đã phơi xong chưa?" Sở Cảnh liếc nhìn ra ban công, chiếc áo khoác màu xanh đen đang bay nhẹ trong gió.
Cơn mưa thu cuối cùng đã qua, phương Nam bước vào mùa đông thay đổi thất thường. Sở Cảnh không dậy được vào buổi sáng, ngày nào cũng ngủ nướng đến phút cuối mới vội vã thức dậy sửa soạn.
Sáng nay cũng vậy, nhưng ít nhất anh đã dậy sớm hơn hai phút so với bình thường. Sau khi ăn sáng, anh còn kịp bỏ quần áo vào máy giặt rồi mới vội vàng ra ngoài.
Gia Tháp gật nhẹ đầu, xúc tu đón lấy cặp và áo khoác của anh.
"Cảm ơn Gia Tháp." Sở Cảnh nắm lấy xúc tu Gia Tháp lắc lắc. "Tối nay ăn hoành thánh nhé."
Anh đi về phía bếp, Gia Tháp cũng bước theo sau, những cánh tay kéo lê trên sàn như chú cún con dính người, di chuyển qua lại giữa các bước chân của anh.
Hoành thánh mua vào đầu hè nằm dưới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-chung-song-voi-ban-trai-ngoai-hanh-tinh/860359/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.