Chương 155: "Anh đấy, chỉ giỏi bao che!"
Vu Yên tiễn Tô Hồi về rồi quay lại tòa chính, việc thẩm vấn vẫn đang bế tắc, không có tiến triển.
Diêu Phi vẫn đợi ở đó, thấy anh vào hắn bèn nói: "Thầy, anh phỏng vấn lâu quá đấy."
Vu Yên gật đầu với hắn, anh không nhắc đến chuyện phỏng vấn mà nói với cậu cảnh sát bên cạnh: "Tôi chuốt lại vụ án một lượt, muốn thử xem có thể khiến nghi phạm chịu khai không."
Cậu cảnh sát "dạ" một câu rồi chạy đi xin phép đội trưởng Lý.
"Anh tìm ra chân tướng rồi à?" Diêu Phi tranh thủ hỏi anh.
Vu Yên gật đầu, "Có thể mấy cụ già đó thuê người tự tử."
Diêu Phi cúi đầu suy nghĩ một lát, hắn kích động đến mức đôi mắt đào hoa cũng sáng bừng, "Logic hợp lý, thầy giỏi quá đi mất."
"Nhờ có người khác nhắc nhở tôi mới nghĩ ra." Vu Yên cảm thán: "Đồng nghiệp mới của em thật sự rất xuất sắc."
"Cậu ta may mắn đoán đúng rồi đúng không?" Diêu Phi bĩu môi, "Thầy, anh khiêm tốn thôi đúng không? Còn giỏi hơn anh á? Em không tin."
Vu Yên rộng rãi thừa nhận: "Không có gì phải tin hay không hết, năng khiếu của tôi có hạn. Người ta giỏi hơn tôi."
Hai người mới nói vài câu đội trưởng Lý đã tới, hắn ta đã đồng ý, Vu Yên vào phòng thẩm vấn.
Du Nhiễm yên lặng ngồi đó, bà ta cúi đầu, mái tóc đã bạc trắng, trên mặt lấm tấm những nốt đồi mồi, thoạt trông chỉ là một bà lão bình thường và điềm tĩnh.
Du Nhiễm thấy Vu Yên vào, bà ta ngẩng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-hinh-su/457673/quyen-8-chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.