Chương 156: Đông đã tới rồi, mùa xuân liệu có còn xa?
Trên sân thượng, Vu Yên ngắm cảnh một lát, vừa uống bia vừa hỏi Diêu Phi: "Đúng rồi, có chuyện này muốn hỏi em, tôi nhớ thành tích tiếng Anh của em rất tốt, từng làm gia sư chưa?"
Diêu Phi: "Làm rồi, có điều lúc đó làm kiếm tiền thôi, cố mà làm." Hắn từng dạy mấy đứa nhỏ, cuối cùng thành tích thi tiếng Anh đại học đều tốt.
Vu Yên: "Từng dạy là được, tôi có đứa cháu ngoại sang năm thi đại học."
Diêu Phi ngạc nhiên thốt lên: "Thầy à, anh không sợ em làm hại con nhà người ta, hay dạy hư luôn đứa bé à?"
Vu Yên lắc đầu, "Không sợ, đứa cháu này của tôi nghịch lắm, ba ngày không đánh là lên nóc nhà dỡ ngói ngay. Nếu tìm cho nó một sinh viên nữ dịu dàng thì không trị được đâu."
Diêu Phi suy nghĩ một lát rồi nói: "Vậy được rồi nhưng dạo này thì chưa được, nếu cần gấp anh có thể tìm người khác. Em ở hơi xa, đã trả tiền phòng đến hết năm rồi. Đợi qua năm em chuyển nhà xong thì có thể cân nhắc chuyện này."
Bây giờ hắn đi làm tan làm mất khoảng một tiếng, công việc cảnh sát rất bận, thật sự không thể ổn định công việc gia sư.
Nói đến đây Vu Yên lại phàn nàn, "Ai bảo em thuê phòng xa như vậy. Đã thế còn không bàn bạc với tôi chút nào, đến lúc tôi hỏi thì đã thuê xong rồi, trả tiền hết rồi."
Diêu Phi cúi đầu nói thật: "Lúc đó em mới tới đây, không quen người quen đất, chỉ muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-hinh-su/457675/quyen-8-chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.