Xe ngựa lặng lẽ lăn về phía trước.
Cố Hiểu Đao người không thể động miệng không thể mở, ánh mắt chỉ có thể sáng quắc nhìn chằm chằm cung chủ đối diện.
Không có tiểu gia làm bầu không khí sinh động, đường đi không cảm thấy tịch mịch sao!
Mặt cung chủ không đổi sắc từ bên cạnh lấy qua một quyển sách, cúi đầu lật xem.
Đọc sách ở trên xe sẽ có hại cho mắt đó, nhất là loại xe ngựa tuyệt không vững vàng này!
Cố Hiểu Đao liếc mắt nhìn bìa sách, chỉ nhìn thấy được chữ 'bí quyết', rồi thấy cung chủ đặt sách lên đầu gối, giương mắt nói: “Muốn nhìn trộm bí tịch của bổn cung?”
Ngài suy nghĩ nhiều! Ta chỉ tò mò ngươi đang xem sách 18+ gì thôi. Cố Hiểu Đao trở mình khinh thường.
Cung chủ nói: “Bây giờ ngươi quên y lý sách thuốc, lại không thể sử dụng độc, muốn học chút đồ vật phòng thân cũng có thể hiểu được.
Mắt Cố Hiểu Đao sáng ngời: đây là tiết tấu muốn truyền thụ võ công cho ta sao?
“Nhưng tư chất ngươi ngu dốt, cũng đừng vọng tưởng có thể học được cái gì.”
“...” Cung chủ, ngươi cẩn thận nhìn ta a, chẳng lẽ không phải kỳ tài luyện võ xương cốt thanh kỳ thoát tục trăm năm khó gặp sao?!
Châm biến hắn xong, cung chủ lại tiếp tục cúi đầu lặng lẽ nhìn bí tịch.
Thật nhàm chán, có thể giải huyệt đạo cho ta không, ta cam đoan nhất định sẽ không mở miệng! Ta chơi với tiểu Hoàng không được sao, Cố Hiểu Đao tiếp tục rướm nước mắt nhìn chằm chằm cung chủ.
Không nói, bộ dáng nhu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-nuoi-duong-cung-chu/568933/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.