"Ta không lừa ngươi." Ninh Phất Y vòng tay ôm lấy eo nàng, áp má vào mái đầu, hít lấy hương dược thảo thoang thoảng trong từng sợi tóc.
Ngựa phi vun vút, bánh xe lăn qua bãi cỏ, qua vũng cạn, ngoài xe thỉnh thoảng truyền đến tiếng Cửu Anh quất roi điều khiển ngựa. Cỏ ven đường tung bay trong gió, trời cao vạn dặm.
Trong xe, hai người dựa sát vào nhau, ấm áp an yên.
Cô Nam Huyện quả nhiên náo nhiệt hơn trấn nhỏ nhiều lắm: tường trắng ngói xanh, nhà cửa san sát, ngay ngắn thẳng hàng, giữa phố có hai con sông đào giao nhau, thương thuyền từ bốn phương qua lại tấp nập.
Xa xa dãy núi xanh như mỹ nhân dùng khăn che mặt, sương mờ bốc lên, lượn thẳng tận mây trời.
Ninh Phất Y nắm tay Tô Mạch bước xuống xe, Tô Mạch mang mạng che mặt thận trọng đưa mắt nhìn bốn phía, trong mắt tràn đầy mới lạ. Vài cô nương thường dân trông đầy rạng rỡ, tay trong tay cười đùa đi ngang, gió thơm phảng phất.
Tô Mạch theo bản năng lùi lại, nhưng bàn tay nàng lập tức bị một bàn tay khác ấm áp siết chặt, cảm giác vững chãi khiến nàng dừng bước.
"Này, bọn ta đi tìm quán trọ gửi xe ngựa, ngươi cứ dẫn Tô Mạch dạo một vòng đi." Cửu Anh nhảy xuống ngựa, còn thuận tay nhéo nhéo vai Ninh Phất Y, giọng đầy trêu ghẹo.
Nói xong cũng chẳng chờ đáp lời, xoay người đi thẳng về phía chuồng ngựa, Hàn Nha và Hỉ Tước theo sau. Hàn Nha còn quay lại làm mặt quỷ chọc nàng.
Con
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tay-tay-trang-cua-ma-ton-phan-dien/2889232/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.