Đường Tinh đang ăn cơm thì phục vụ mang đến một chai rượu, đặt lên bàn.
"Vị tiểu thư này, vừa nãy có một người khách nhờ tôi đem tặng nình rượu này cho tiểu thư, hy vọng... hy vọng tiểu thư uống xong có thể nói nhỏ lại một chút, đây là chỗ ăn cơm, không phải chỗ yêu đương hẹn hò." Người phục vụ kia bối rối nói.
Đường Tinh có chút suy ngẫm. Hiệu ứng cách âm của những phòng này khá tốt, hơn nữa nàng và Âu Dương Lâm nói chuyện cũng không tính là to. Trừ phi là Sở Diệc Thần. Anh ta trời sinh thính giác hơn người, nghe được cuộc nói chuyện giữa nàng với Âu Dương Lâm thì cũng không có gì là lạ.
"Vậy cho tôi gửi lời cảm ơn vị khách đó. Đồng thời, cô đi lấy một bát giấm lớn, đưa cho vị khách đó bảo là tôi đáp lễ." Đường Tinh nhận lấy chai rượu từ tay người nhân viên.
Âu Dương Lâm nhìn thấy vậy thì khó hiểu.
"Sao cô không tặng lại rượu mà lại tặng giấm? Như vậy có hơi thất lễ không?"
"Không sao, cùng lắm thì chốc nữa tôi đi xin lỗi người ta." Đường Tinh ra điều không để ý lắm.
Lúc này, bên phòng của Sở Diệc Thần.
"Đại ca, chị dâu đưa bát giấm này đến làm gì?" Mặc Vô Việt nhất thời không hiểu nổi.
"Cậu ở đây." Sở Diệc Thần bỏ lại một câu ngắn ngủi rồi đi mất.
Đường Tinh đang ăn thì cửa phòng bật mở, Sở Diệc Thần đi vào, đến trước mặt Đường Tinh.
Anh nhìn chằm chằm vào cô gái trước mặt. Bất ngừi, anh cúi xuống, đặt lên môi cô một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/so-tong-xin-hay-tranh-duong/216601/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.