Sở Minh lôi cô qua nhà lớn Lam gia, hình như là xin cưới. Phiền phức thật.
"Bác Lam" Sở Minh lễ phép cúi người chào.
"Có gì không? An Nhiên tới à, ngồi đi con. Đi đường có mệt không?" Lam Thành quay ngang quay dọc hỏi cô đủ điều.
Có một sự phân biệt không hề nhẹ ở đây!
"Bác, cháu muốn cưới An Nhiên"
"Phụt!" Lam Thành đang uống dở ngậm trà liền phun ra. "Muốn cưới con gái tôi á?"
"Vâng, cháu rất yêu cô ấy. Cháu sẽ chăm sóc cô ấy bằng tất cả những gì mình có thể" Sở Minh trịnh trọng nói.
"Không cho"
"Bác ơi"
"Không"
"Bác à"
"Không"
...
"Đồng ý đi" Mục An Nhiên ở một bên lười biếng lên tiếng. Phiền phức quá nha.
"Con gái, con chắc chứ?"
"Chắc mà"
"Cho cậu cưới đó" Lam Thành hất mặt lên nói. Con gái bảo phải nghe.
- ----
Mãi đến tối, hai người mới về nhà, Sở Minh lại lật đật chuẩn bị bữa tối cho cô.
"Bảo bối, em muốn tổ chức ở đâu?"
"Đã nói là tùy anh rồi mà" Mục An Nhiên rất nhức đầu với những câu hỏi kiểu này.
"Thôi mà, em phải góp ý một chút chứ! Em thích màu gì?" Sở Minh nhẹ nhàng an ủi cô, phụ nữ có thai, tính tình thường cáu gắt, chuyện bình thường, phải dịu dàng.
"Đỏ đi!"
"Ok, mai mình ra siêu thị một tí được không?"
"Ừ, mệt rồi em muốn đi ngủ"
"Đây, anh đưa em đi"
"Em không què"
"Em có thai"
"..." Nhưng cô đâu tàn tật?
Sau khi cô ngủ, Sở Minh liền gọi cho Tiểu Trần. "Cậu gọi cho tôi một nhóm người, có thể làm việc, phải nhanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soai-ca-dung-di-ma/1679881/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.