Edit + Beta: Hiron Phòng thí nghiệm Thành Phù Không. Các chỉ số trên thiết bị đã trở lại bình thường, nghiên cứu viên Tống cuối cùng cũng bỏ kính xuống, thở phào nhẹ nhõm: "May quá, không sao rồi..." Ông ta mở tủ, lấy ra mười mấy ống thuốc an thần cao cấp màu tím sẫm, vẻ mặt thoải mái hơn rất nhiều: "Lát nữa chuẩn bị đón Tiểu Vu trở ra, trường hợp này theo kinh nghiệm của tôi là khá tốt. Hình như anh Vệ cũng đang bảo vệ Tiểu Vu trong tiềm thức..." "Mao Đông Thanh?" Nghiên cứu viên Tống gọi mãi không thấy trả lời, quay lại thì thấy Mao Đông Thanh đang ngẩn người, vai cứng đờ. Vị Quan Chấp pháp của Phù Không Thành này cuối cùng cũng hoàn hồn, lúng túng nói: "Vâng, có thể... chắc là vậy." ––––––––––––––––– Căn cứ R Code. Vu Cẩn tỉnh dậy trong ánh sáng lờ mờ. Vệ Thời nhanh chóng xuất hiện, cẩn thận bưng bát cháo thổi phù phù. Cháo bí đỏ thơm phức mùi phô mai, chàng trai thổi nguội rồi đưa thìa đến trước mặt Vu Cẩn: "Há miệng ra nào." Vu Cẩn ngoan ngoãn há miệng, đầu lưỡi l**m l**m chiếc thìa, rồi mới ăn. Vu Cẩn ăn hai miếng rồi dừng lại, cả người đau nhức. Vệ Thời dỗ dành cho cậu ăn thêm vài thìa, cuối cùng Vu Cẩn cắn chiếc thìa, phồng má không chịu ăn nữa. "Được rồi, không ăn nữa." Vệ Thời đành phải buông tay, rút thìa ra. Anh định uống nốt bát cháo như mọi khi, nhưng lại dừng lại. Vệ Thời lấy chiếc thìa của Vu Cẩn, chậm rãi múc một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/soc-sao-bao-la-show-tai-nang-co-ma/2890859/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.