Quý Mạc không được đưa về ký túc xá, mà được Cố Viễn Sâm đưa thẳng về biệt thự nhà họ Cố.
Lúc này dì Trương vẫn chưa nghỉ ngơi. Vừa thấy Quý Mạc trong bộ dạng chật vật như vậy, bà không giấu được vẻ lo lắng. Còn Cố Viễn Sâm thì dẫn Quý Mạc với ánh mắt vẫn còn ngơ ngác lên thẳng phòng khách ở tầng hai.
Căn phòng ấy Quý Mạc đã ở suốt kỳ nghỉ đông, bên trong vẫn còn vương lại dấu vết sinh hoạt của cậu.
Quý Mạc kéo chặt lấy bộ quần áo đã lấm lem của mình, không dám ngồi xuống, chỉ đứng lúng túng bên giường, vẻ mặt vô cùng bất an.
Cố Viễn Sâm đang định nói gì đó thì nghe tiếng gõ cửa nhẹ hai cái.
"Cậu chủ, hai người ăn gì chưa?" Dì Trương bưng một ly sữa nóng. "Sáng nay tôi vừa nấu bò hầm, để tôi làm chút mì nước cho hai người nhé? Hay muốn ăn món khác?"
"Làm chút mì thôi ạ." Cố Viễn Sâm nhận lấy ly sữa nóng rồi đưa cho Quý Mạc, thuận tay dùng ngón tay nhẹ nhàng lau đi vệt nước mắt bên khóe mắt cậu.
Cảnh ấy rơi vào tầm mắt dì Trương, khiến bà sững người trong giây lát. Sau đó mỉm cười gật đầu, quay xuống bếp chuẩn bị mì bò.
Quý Mạc ôm ly sữa trong tay, hơi lúng túng nhìn Cố Viễn Sâm, ngay cả uống cũng không dám uống mạnh.
"Uống hết sữa đi, rồi đi tắm một cái." Cố Viễn Sâm dặn dò.
Quý Mạc nói nhỏ: "Nhưng em không mang theo quần áo." Bộ trên người đã quá bẩn.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/son-chi-nhat-doa-tieu-thong-hoa/2927574/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.