Kết quả lục soát, đương nhiên là theo đúng như lời Tam A ca, phát hiện hai hình nộm may bằng vải bố, bên trong có nhồi bông, đỉnh đầu bị ghim kim, có mảnh giấy dán ở trên, ghi đầy ngày tháng năm sinh và nguyền rủa linh tinh.
Khang Hy tay cầm một hình nộm, sắc mặt lạnh băng.
Giáp ngọ, mậu thần, mậu thân, đinh tị.
Đây là ngày tháng năm sinh của Khang Hy.
Ông có hứng thú với thiên văn địa lý Tây Dương, cũng có hiểu biết sâu rộng, xưa nay không tin vào mấy thứ ma quái quỷ thần này, nhưng người càng già, càng khó tránh khỏi đa nghi, hiện tại bày ra ngay trước mặt ông, chính là hình nộm ểm bùa mình, còn người ểm bùa, có khả năng rất cao là con trai mình.
Tức giận cực độ, nhưng giọng nói trái lại rất bình tĩnh.
“Truyền Dận Đề vào.”
Đại A ca giờ phút này không còn dáng vẻ thần thái phi dương ngày xưa, sắc mặt tái mét, râu ria lởm chởm, đâu còn quan tâm đến lễ nghi trước Hoàng đế.
Bước chân y lảo đảo đi theo sau Lương Cửu Công, ngước đầu thì thấy Dận Chỉ đứng trước mặt Khang Hy, khó tránh khỏi hai tròng mắt đỏ hoét như muốn nứt ra, chỉ muốn nhào qua liều mạng với hắn.
“Dận Đề.”
Giọng nói của Khang Hy, nhưng nước lạnh đổ xuống đầu, Đại A ca giật mình, như bừng tỉnh, lập tức quỳ rạp dưới chân Khang Hy.
“Hoàng a mã....”
Khang Hy quăng hình nộm trong tay tới trước mặt y, không nói gì.
Đại A ca trộm liếc qua, run rẩy nói: “Xin Hoàng a mã minh giám, nhi thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/son-ha-nhat-nguyet/851793/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.