Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch: Sâu
___________________
Cực kì nhanh mà nắm lấy viên thuốc trong lòng bàn tay anh, đầu ngón tay lại bởi vì chạm vào đường vân trên bàn tay lớn của anh mà có hơi phát run, cô miễn cưỡng mà hít sâu một chút mới cảm thấy mình có lẽ là không lộ ra sơ hở gì.
Nuốt lấy viên thuốc kia rồi uống vào một ngụm nước, Hạ Tiểu Nịnh lại nhanh chóng cúi đầu, “Cảm ơn.”
Cúi đầu, bộ dạng uể oải ỉu xìu lại làm người ta càng thêm hoài nghi cô có phải không thoải mái hay không.
“Cảm ơn tôi vì cái gì?”
Lần này, anh biết rõ còn cố hỏi.
“……” Hạ Tiểu Nịnh vô thức mà dùng tay ôm lấy một góc chăn, đầu ngón tay có chút trở nên trắng, nhưng như trước không ngẩng đầu lên, “Cảm ơn anh quan tâm thân thể của tôi.”
“Ý của cô là, tôi đối với thân thể cô cảm thấy hứng thú?”
“Khụ khụ khụ ——” nước vừa mới nuốt vào thiếu chút nữa sặc trở về, Hạ Tiểu Nịnh dứt khoát một chút kéo chăn ra, nằm xuống, “Không biết anh đang nói cái gì, không cần xuyên tạc ý của tôi!!”
Cô nói đặc biệt lớn tiếng, nhưng rốt cuộc vẫn là đang bệnh, thật sự không có lực uy hiếp gì.
Trong đầu câu nói kia còn đang không ngừng xoay quanh, cô cảm thấy mình đều sắp không thể nghĩ được gì nữa rồi!
Trái tim, cũng đang bùm bùm nhảy điên cuồng.
Vừa rồi bị bàn tay to của anh đụng vào trán, càng là nóng hổi một mảnh, như thể ngọn lửa……
“Hạ Tiểu Nịnh, cô rốt cuộc có muốn đi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156175/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.