Tác giả: Minh Nguyệt Khuynh Thành
Dịch giả: Sâu
_____________
Hạ Tiểu Nịnh sửng sốt, chợt xua tay, “Không cần, chỉ là một bát cơm trắng, một lon đồ hộp. Tôi mời Mạn Mạn ăn là được.”
Nói xong liền xoay người thẳng tắp mà đi phía trước đi, liền nhìn cũng đều không liếc anh nhiều hơn một cái.
“Tiền cơm quản gia sẽ cho cô.” Phong Thanh Ngạn thanh âm nhàn nhạt truyền đến.
“Tôi nói không cần……”
“Muốn bao nhiêu tiền, cô mới bằng lòng đổi nghề?”
“……” Hạ Tiểu Nịnh bước chân dừng lại, mặt đầy khó hiểu mà xoay người nhìn lại anh.
Phong Thanh Ngạn không biết khi nào đã xuống xe, dáng người cao dài đứng ở bên cạnh cửa xe, áo khoác ngoài màu đen, bên trong là âu phục màu xanh đậm, khuôn mặt tuấn tú ở dưới bóng đêm tựa như quanh quẩn chút hàn khí.
“Đổi nghề? Tôi vì sao phải đổi nghề?” Hạ Tiểu Nịnh nhíu mày.
“Ba trăm sáu mươi nghề, cô có rất nhiều việc có thể làm, ví dụ như nói đi dán quảng cáo nhỏ, đi tàu điện ngầm phát tờ rơi, hoặc là đến bến tàu làm người khuân vác.”
“……”
Hoá ra cô ở trong mắt anh chỉ có thể làm những việc thể lực, không hề có kỹ thuật đó?
Hạ Tiểu Nịnh tức giận nở nụ cười, “Vậy anh có thể cho tôi lý do tôi phải đổi nghề không?”
“Tôi không muốn làm con gái của tôi mỗi ngày đều nhớ thương nơi đồ ăn giá rẻ này của cô, bỏ qua đi trong nhà có những món vì nó mà phối hợp những nguyên liệu nấu ăn dinh dưỡng thích đáng.”
“……” Hạ Tiểu Nịnh nghe đến đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-bao-tram-ty-mommy-toi-danh-call/1156358/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.