Liêu Kỳ Đông nhanh chóng mặc áo vào, quăng đống quần áo thay ra vào góc tường, đeo balo lên vai, đi đôi giày lười mang không chặt, sau đó đặt đôi ủng cao su ra ngoài ban công cho khô.
Làm xong hết, anh ra khỏi nhà. Vừa mới về quê, trong nhà còn thiếu đủ thứ, lại thêm việc căn nhà này đã bị cháu trai cho thuê, phòng khách thậm chí không có lấy một cái giường.
Cơ mà người thuê chỉ ở ba tháng, còn hơn hai tháng nữa là hết hạn nên anh cũng không định sắm sửa gì nhiều, ra chợ mua một tấm chiếu và chăn mỏng là đủ để trải ra đất ngủ rồi.
Trận mưa lớn kéo dài nửa tháng cuối cùng cũng ngớt, chợ phiên trở nên nhộn nhịp hơn bình thường, ai nấy đều đổ ra mua sắm nhu yếu phẩm.
Mưa lớn khiến bùn đất và rác rưởi tràn lan, công nhân vệ sinh chưa kịp dọn, mấy tiểu thương chỉ biết đặt vài viên gạch kê tạm, bên trên trải ván rồi lót lớp nylon để bày hàng.
Người có điều kiện thì bán hàng trên thùng xe tải, mở cửa xe ra là xong. Người không có điều kiện thì trải tấm nylon trực tiếp xuống đất, khỏi gạch, khỏi ván gì cả.
Liêu Kỳ Đông đi đến một sạp bán dép lê, loa đang rao: “Năm đồng ba đôi!” Liêu Kỳ Đông so dép với cỡ chân mình rồi chọn ba đôi khác màu, trả tiền xong còn xin người bán hai cái túi nilon để đựng đôi giày đang mang.
Mua dép xong, anh mua thêm chiếu và chăn mỏng rồi ghé mua ít đồ dùng cá nhân, ôm đầy túi lớn túi nhỏ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857378/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.