Trên đường về hai người đi xe máy, về đến khu dân cư, Liêu Kỳ Đông dừng xe rồi cùng Thẩm Tư Ninh đi vào trong tòa nhà.
Vừa vào hành lang, bước chân của Liêu Kỳ Đông vang vọng khiến đèn cảm ứng cũng theo đó bật sáng. Bóng đèn đã cũ, chụp đèn bên ngoài đen kịt, ánh sáng cũng không rõ ràng, chỉ còn lại một thứ ánh sáng vàng mờ mờ.
Liêu Kỳ Đông đi phía trước, Thẩm Tư Ninh đi chậm hơn một bước.
Thường ngày Liêu Kỳ Đông đều đi trước, Thẩm Tư Ninh không ít lần nhìn theo bóng lưng anh.
Ánh sáng yếu ớt chiếu lên người anh, Thẩm Tư Ninh thấy mồ hôi sau cổ Liêu Kỳ Đông chảy theo đường cổ áo thấm vào bên trong, anh đúng là tràn đầy sức sống, còn nóng bức hơn cả cậu.
Liêu Kỳ Đông đi nhanh, không bao lâu đã bước lên tầng trên, quay đầu lại không thấy ai, anh bèn đứng lại chờ một chút cho đến khi thấy Thẩm Tư Ninh từ tốn đi lên.
Chậm như vậy chắc kiến cũng bị cậu ấy giẫm chết hết rồi, anh nghĩ.
Đợi người theo kịp, Liêu Kỳ Đông lại tiếp tục đi.
Về đến nhà, Thẩm Tư Ninh lấy đồ ngủ vào tắm, xong xuôi cậu liền ném quần áo bẩn vào giỏ, lúc bước ra không thấy Liêu Kỳ Đông đâu, có lẽ lúc cậu tắm anh lại ra ngoài.
Tới tận khi Thẩm Tư Ninh buồn ngủ sắp thiếp đi mới nghe thấy tiếng mở cửa ngoài hành lang, cậu ngáp một cái rồi xoay nắm cửa phòng, đứng ở khung cửa nhìn ra.
Liêu Kỳ Đông tay phải ôm một can nước giặt lớn, trên cổ tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857398/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.