Thẩm Tư Ninh bị câu nói của Liêu Kỳ Đông làm cho ngơ người mất một lúc lâu mới phản ứng lại được, sau khi kịp hiểu ý anh, cậu vừa xấu hổ vừa giận, nhìn chằm chằm người kia.
"Liêu Kỳ Đông, anh không biết xấu hổ à!"
Giữa ban ngày ban mặt mà dám nói mấy lời như thế...
Liêu Kỳ Đông bị mắng cũng không hề bối rối, mấy tháng đi xa, da mặt anh dường như đã được tôi luyện thành tường đồng vách sắt, thần sắc không thay đổi, còn ngồi thẳng dậy hỏi lại: "Được không em?"
"Không trả lời thì anh coi như em đồng ý nhé."
"Xem ra em cũng rất nhớ anh, đúng không?"
Vừa nói anh vừa gật đầu như đang thay mặt Thẩm Tư Ninh trả lời.
Sự vô liêm sỉ của anh lại một lần nữa làm Thẩm Tư Ninh mở mang tầm mắt, cậu bật dậy khỏi ghế, nghiêm mặt đáp một câu: "Không được!"
Liêu Kỳ Đông bị từ chối cũng chẳng giận, chỉ thong thả đi theo sau cậu, hai người cùng nhau đi xử lý công việc, buổi chiều hôm đó cuối cùng tất cả nhân viên cũng được tận mắt thấy ông chủ thứ hai là người như thế nào.
Buổi tối, các nhân sự chủ chốt cùng ăn tối chung ở một nhà hàng lớn trong huyện, nhà hàng kín hết chỗ, Liêu Kỳ Đông được nhân viên mời rượu liên tục, còn Thẩm Tư Ninh đã thay rượu bằng nước lọc từ lâu, uống đến bụng toàn nước.
Mãi đến tận mười hai giờ đêm bữa tiệc mới kết thúc, tài xế lái xe đưa hai vị sếp về khu chung cư, sau đó để xe lại rồi tự bắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857430/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.