Một tháng sau, nhân viên công ty được đào tạo xong và bắt đầu làm việc, việc sản xuất xe tải trong nhà máy được tiến hành ngày đêm. Liêu Kỳ Đông bắt đầu mở rộng quy mô công ty logistics, thuê thêm nhiều nhân viên kinh doanh để họ ra ngoài tìm kiếm thị trường.
Trọng điểm là những khu vực miền núi, nơi có nhu cầu xe tải lớn.
Toàn bộ chi phí đi thị trường do anh chi trả, ngoài ra còn có phụ cấp và tiền thưởng đi công tác, nhờ vậy xe tải sản xuất ra không chỉ phục vụ cho việc vận chuyển ở các mỏ than mà còn được công ty logistics bán ra bên ngoài.
Vì bị hấp dẫn bởi 2% cổ phần mỗi năm, nhân viên dưới quyền anh ai nấy đều như được tiêm máu gà, thi nhau bán xe điên cuồng.
Hùng Vĩ là người thông minh, hắn biết mình đã bước lên thuyền giặc của hai ông chủ nên quyết định rút lui, chuyển sang một vị trí khác để phát triển. Hắn hiểu rằng nếu cứ ở lại, không chỉ bị hạn chế mà còn khó có đường tiến thân, vì thế đã khôn ngoan chọn con đường tiến lên.
Xe mới liên tục xuất xưởng, việc vận chuyển than của các ông chủ mỏ đều do xe của họ đảm nhận, nhu cầu tài xế tăng mạnh, nhưng lần này Liêu Kỳ Đông không tự mình xử lý mà giao việc đó cho Hùng Vĩ, xem như một phép thử năng lực.
Ba tháng sau, tập đoàn xe tải hạng nặng ở thành phố lớn đã nắm được tình hình, cũng tra rõ nội tình, một cuộc gọi vừa lễ độ vừa có phần đe dọa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857431/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.