hẩm Tư Ninh và Liêu Kỳ Đông trở về thị trấn nhỏ.
Cả ngày di chuyển khiến Thẩm Tư Ninh mệt mỏi, vừa về đến nhà liền lên phòng nghỉ ngơi, Liêu Kỳ Đông sắp xếp hành lý xong cũng lên giường nằm cùng cậu.
Anh không ngủ lâu, vốn dĩ cũng không cần nghỉ ngơi nhiều nên tỉnh lại rất nhanh, sau đó lặng lẽ nhìn người trong lòng đang ngủ say.
Anh cứ như thế ngắm nhìn Thẩm Tư Ninh vài tiếng đồng hồ, cho đến khi cậu tỉnh dậy.
Vừa mở mắt Thẩm Tư Ninh liền thấy Liêu Kỳ Đông.
"Dậy rồi à?"
Liêu Kỳ Đông cúi đầu hôn cậu, ở nhà họ Thẩm họ luôn phải lén lút ở riêng, cả những cái chạm nhẹ cũng phải cẩn thận giấu diếm, vì Thẩm Tư Ninh sợ bị gia đình phát hiện.
Thẩm Tư Ninh vòng tay qua cổ anh, đón nhận nụ hôn ấy, nụ hôn dần trở nên sâu hơn, lần này Liêu Kỳ Đông không dùng đến ngọc dược như trước nữa, mà thay bằng những cái chạm dịu dàng từ đầu ngón tay.
Thẩm Tư Ninh mơ hồ nhận ra chuyến về nhà lần này đã khiến Liêu Kỳ Đông có cảm xúc mãnh liệt hơn, anh như muốn khẳng định điều gì đó, cậu cũng không muốn ngăn cản.
Ban đầu Thẩm Tư Ninh rất căng thẳng, không cách nào thả lỏng.
Liêu Kỳ Đông nhẹ nhàng dỗ dành, giúp cậu điều chỉnh tâm trạng, chuyển hướng sự chú ý để cậu không còn sợ hãi.
Anh hôn lên giọt nước mắt cậu rơi ra mà không hay biết.
Giọt nước mắt đó có vị mặn, nhưng trong lòng Liêu Kỳ Đông lại thấy ngọt ngào vô hạn.
Anh vô cùng dịu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-ga-trai-thang-gia-truong/2857439/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.