Thời gian là sinh mạng, Lục Minh đối với những lời này có một cảm thụ khắc sâu trong lòng chưa từng có từ trước giờ.
Hắn không đợi Avrile vương phi nói thêm gì, nhanh chóng ôm lấy eo nhỏ của nàng, phóng nhanh vào ống dẫn, đến khi mà nàng không thể chịu nổi nữa, mới đem thùng rượu đưa cho nàng hô hấp một chút.
Trong cái ống dẫn tối thui đen kịt này, mang theo một cô gái, rồi còn lôi theo cả một thùng rượu đựng không khí, không nghĩ cũng biết là gian nan cỡ nào rồi.
Dù tốc độ này so với người bơi lội bình thường đã rất nhanh rồi, nhưng Lục Minh vẫn cảm thấy quá chậm.
Cảm giác của Avrile vương phi bây giờ càng thêm đau khổ. Trong lòng nàng cảm thấy áy náy với Ôn Hinh phu nhân, vì mạng sống, nàng đã để người bạn tốt này lại phía sau, đây vốn không phải là tính cách của nàng, nhưng tình huống thật sự quá mức nguy hiểm, nàng không còn lựa chọn nào. Hơn nữa trong quá trình được Lục Minh ôm kéo vào trong ống dẫn, làm cho nàng chịu nhiều đau đớn, nàng vẫn chưa chịu qua sự hành hạ này bao giờ. Ngoài ra, bởi vì nàng không phân phối hợp lý thể lực trong ống dẫn này, nàng đã đánh giá thấp chiều dài cùng với độ khó trong này, nên tinh thần và thể lực bị tiêu hao nghiêm trọng.
Khi đến hố thứ ba, hít được một chút không khí rồi, Avrile vương phi đau đớn thở từng ngụm, nàng đã không còn muốn đi tiếp.
"Khụ khụ... lạnh quá... tôi... tôi ở trong này... chờ cậu... khụ... xin cầu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung-van-tue/190430/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.