Tối hôm qua là lần đầu tiên anh tỉnh lại giữa cơn mộng du.
Do bị tiếng hát của Tưởng Uyển "quấy nhiễu" làm cho tỉnh lại.
Cảm nhận thứ nhất của anh sau khi tỉnh lại: Cô hát khó nghe quá.
Sau đó anh mất ngủ.
Nhắm mắt lại hiện ra cảnh bản thân lúc nhỏ, mẹ nắm tay anh đi gặp bác sĩ tâm lý.
"Mộng du thực chất là biểu hiện của việc kìm nén cảm xúc trong tiềm thức tới thời cơ thích hợp sẽ phát tác, cháu bé mới 6 tuổi, tôi tin chỉ cần từ từ giải phóng cảm xúc, về sau cháu sẽ khôi phục bình thường.
""Có thể tìm được nguồn gốc không? Tại sao cháu nó lại mộng du?" Giọng mẹ đang hỏi.
"Bà Văn, đáp án rất rõ ràng, cháu bé không ngừng lấy đồ trong tủ lạnh ra vứt trên mặt đất, làm cho phòng trở lên bừa bộn, ai là người tới dọn dẹp? Là dì giúp việc, cũng có khả năng là bà hoặc chồng bà, cháu bé chỉ hy vọng có người chơi cùng.
""Chúng tôi không có nhiều thời gian để chăm sóc cháu, nhưng mà tôi sẽ tìm bạn chơi cùng cháu, hy vọng ngài có thể chữa bệnh mộng du cho cháu, nếu không tôi không thể đưa cháu vào ký túc trường học.
""Thứ cho tôi nói thẳng, bà Văn, tôi cảm thấy làm ba mẹ nên chăm sóc cho con cái, tuy cháu bé còn nhỏ, nhưng trí nhớ lại vô cùng kinh người, cháu có thể nhớ rõ chuyện lúc hai tuổi.
Nếu hai người sắm vai ba mẹ vô trách nhiệm trong thời thơ ấu của cháu, như vậy, sau này sẽ tạo cho cháu tổn thương cực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-cung/1343245/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.