"Bệnh nhân bị chứng thương vùng đầu, gây tụ máu bầm trên dây thần kinh thị. Tình trạng nặng, nhưng do được cứu chữa nhanh chóng nên chỉ bị mất thị lực tạm thời, cần dùng thuốc theo toa phối hợp trị liệu. Thời gian chữa trị kéo dài từ tám đến mười hai tháng."
Lâm Mặc im lặng nhìn tấm phim trong tay bác sĩ, ánh mắt trầm trầm không biết đang nghĩ gì.
Khúc Thừa một mực ngồi kế bên cô, cũng không có phản ứng.
Kết quả là bác sĩ một mạch nói hết nguyên tràng, bắt gặp cả bệnh nhân và người nhà bệnh nhân đều ngồi ngốc lăng ra đó, nhất thời cũng không biết phải làm gì tiếp theo.
Bác sĩ đằng hắng hai tiếng, "Hai người còn có thắc mắc gì không?"
Lâm Mặc thu hồi tâm trạng, chậm rãi lắc đầu, sau đó theo chỉ dẫn của bác sĩ tiếp nhận toa thuốc rồi đưa Khúc Thừa rời khỏi.
_
"Ổn chứ?" Cô gạt cần dừng đèn đỏ, nghiêng đầu hỏi người bên cạnh.
Anh bật cười: "Em còn có tâm tư hỏi ra câu này?"
"Chỉ là tạm thời thôi, Khúc Thừa." Lâm Mặc trấn an, tiếp theo lại bình đạm nói: "Về sau đừng uống rượu."
"Ồ̀." Khúc Thừa dùng khuỷu tay chống lên cửa kính, không rõ ý vị chậc một tiếng: "Xem ai đang nói kìa."
Lâm Mặc chỉ liếc anh một cái, không nói gì thêm, tiếp tục lái xe.
Khúc Thừa cũng rũ mắt xuống, an tĩnh ngồi.
Cả đoạn đường về sau, không một ai nói với ai câu nào.
Sau khi dừng xe trước cổng, Lâm Mặc đưa Khúc Thừa vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-hanh/2630719/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.