"... Đến đây đi."
Sau khi nói xong, Khúc Thừa ném điện thoại đến trên bàn. Đưa tay nắm cổ chai rượu, tựa vào ghế im lặng uống.
Yên tĩnh như chết.
Khoảng một lúc sau, rất nhanh, nắm cửa vang lên lạch cạch, Phú Hào tiến vào từ bên ngoài, vừa đóng cửa vừa nói: "Thật trùng hợp nha. Vừa hay tao cũng đang ở dưới lầu."
Khúc Thừa không đáp, chỉ chuyên tâm nốc rượu.
"Gì đây?" Phú Hào hếch mày tiến lại, "Sóng to gió lớn gì lại đưa trai ngoan như mày tới đây?"
Không có tiếng đáp lại.
Mãi một lúc sau, giọng nói trầm trầm vang lên: "Ngồi xuống đi."
Phú Hào lau lau mồ hôi trên trán, dè dặt ngồi xuống.
"Uống."
Một ly rượu đưa đến trước mặt. Cậu nhận lấy, nhạt nhẽo nuốt xuống.
"Đến đây, không sợ bị anh ta bắt được?"
Phú Hào phiền muộn vò loạn mái tóc của mình: "Tao không quan tâm! Mày nghĩ xem, tao cũng đâu phải phạm nhân, anh ta cũng không phải cảnh sát. Ngược lại, bố đây còn là bác sĩ đi cứu người. Tại sao tao phải sợ tên đó? Hơn nữa, anh ta muốn bắt tao thì tao chạy đằng trời cũng không thoát được, hà tất phải làm mình khổ sở."
Khúc Thừa nghe vậy, hờ hững nhếch môi cười: "Anh ta rất tốt với mày."
Nhắc đến đây, Phú Hào lập tức nhảy dựng lên, cảnh giác nhìn anh: "Mày, tao cảnh cáo mày, không được đem tao bán đi! Tên họ Trầm đó có tốt cỡ nào tao cũng không kham nỗi. Anh ta là gay, hơn nữa còn là một tên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-hanh/2630726/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.