Lộc Hàm mặc quần áo vào cho Nghệ Hưng rồi thô bạo kéo cậu xuống lầu muốn đưa cậu rời khỏi đây đến biệt thự của gã, vừa ra đến cổng lại gặp Mã Nhã Thư đang đi vào. Gã chỉ có thể tức giận chửi thầm trong lòng.
"Tiểu Lộc, con đến đây khi nào vậy?" Mã Nhã Thư cũng rất yêu thương Lộc Hàm nên nhìn thấy gã bà ta rất vui vẻ, nhưng khi nhìn thấy gã đang nắm lấy tay Nghệ Hưng vẻ mặt bà ta liền thay đổi.
"Con quen biết nó sao? Loại người như nó tốt nhất con nên tránh xa một chút.."
"Dì, con muốn dẫn Nghệ Hưng rời khỏi đây? Em ấy sau này sẽ sống ở biệt thự của con..." Lộc Hàm cảm thấy rất may mắn vì người về không phải là Ngô Kỳ Long, gã biết Mã Nhã Thư rất thương gã nên sẽ đồng ý thôi.
Mã Nhã Thư không ngờ hai đứa con của cô bị Nghệ Hưng mê hoặc ngay cả Lộc Hàm cũng thế, vì vậy bà ta càng câm ghét cậu nhiều hơn. Thật muốn cậu lập tức chết đi khỏi chướng mắt bà ta.
"Tiểu Lộc, con có biết mình đang nói cái gì không? Chuyện này mà để cho ba mẹ con biết được thì không xong đâu. Với lại thằng khốn này nó chính là em trai ruột cùng cha khác mẹ với Kỳ Long đó, con hãy bỏ đi cái suy nghĩ đó ngay lập tức. Nó không thể nào đi theo con được con có biết không?" Mã Nhã Thư còn cầu Nghệ Hưng rời khỏi biệt thự Ngô gia càng sớm càng tốt, nhưng nếu bà ta cho Lộc Hàm dẫn Nghệ Hưng đi nhất định Ngô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/song-khong-bang-chet/482330/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.